Đền tưởng niệm liệt sĩ Trường Sơn trọng điểm Cà Roòng – ATP. Ảnh internet
Trái tim đau ngất… cõng em[1]
Bỏng ran cõng cả trời đêm… cháy… lòng
Ngực em bầm nốt … “bi” … thâm
Bất ngờ đạn thét bom gầm …. (em đi)
Cõng em…, ngùn ngụt… nặng chì
Phản lực… lao xuống, xe đi qua ngầm
Cõng cả “núi lửa” con đường
Nghe con tim máu dập dồn nhịp xe…
Xót thương em lắm tình… quê
Bạn bè đồng chí tiễn… về… nơi xa…!
Lát ngầm ta lại xông pha
Xe lên rầm rập xe qua ào ào
Vượt đạn bom… chí càng cao…
Xe – qua – lệ – trắng- bóng – lau – ven- đường!
…..
Chiều ấy nhuộm đỏ hoàng hôn
Cõng em lưng dốc đau thương ngút trời!
Cà Roòng[2] nay đã xanh tươi
Tiếng chim lại hót nối lời suối ca!
Nhớ em thăm thẳm…lòng ta
Chiếc khăn em tặng… cánh sà bồ câu!
Cà Roòng còn đó mai sau
Một thời “đỏ lửa” rừng đau chiến trường
Tượng – Thơ – cao – vút – ven – đường
Trên lưng…
liệt nữ
vượt Cà Roòng
bom tung!
Ngày 22/10/2023
HỒ BÁ THÂM
[1] Chị Nguyễn Thị Liên, TNXP nhiệm kỳ 1, quê Hà Tĩnh; thuộc C1 Đội 23, sau là Đội 25 TNXP anh hùng. Chuyện xảy ra mùa khô 1967.
[2] Trọng điểm ác liệt trên đường 20 Quyết Thắng thới chống Mỹ cứu nước.