Như cơn lốc khoác áo đen ập tới
Kèm theo những vòng xoáy đến kình hoàng
Chẳng mấy chốc cả thế giới quay cuồng, đảo lộn
Cuộc sống loài người bỗng khác hắn hôm qua.
Báo động đỏ phủ khắp các Quốc gia
Đại dịch toàn cầu trở nên nống bỏng
Corona mỗi ngày đã cướp đi cả ngàn mạng song
Mất mát, đau thương – điều không tưởng với con người.
Chưa bao giờ đường làng, tuyến phố vắng bóng người
Chưa bao giờ đóng cửa đường biên, tạm dừng mọi hoạt động
Khách sạn, nhà trường trở thành nơi cách ly, khám chữa bệnh
Chống dịch, cứu người, dẫu tổn kém bao nhiêu.
Giữa gian nan, ta có triệu triệu trái tỉm yêu
Vòng tay lớn nối dài khắp năm châu bon bế
Việt Nam ơi! Ta tự hào đến thế
Trên dưới đồng lòng, cô vít hết lây lan!
Vũ Đăng Bút
Hà Giang