Chùm thơ Tết Trường Sa của Nguyễn Hưng Hải

Đăng lúc: 10-01-2021 8:40 Sáng - Đã xem: 36 lượt xem In bài viết

Ảnh internet  

1)   LỜI CỦA BIỂN

Trong con ốc tiếng ù ù

Là lời của biển đã từ nghìn năm

Nghe như tiếng gió đang gằn

Xoay tròn cả đảo tối tăm mịt mù

Nghe như tiếng sóng gầm gừ

Đen trời bốn phía bão mưa dập dồn

Nghe như mảnh ván không còn

Bao nhiêu trôi dạt máu xương ngàn đời

Lại nghe như tiếng ru hời

Vỗ quanh bờ đá những lời yêu thương

Ru cho biển hết sóng cồn

Ru cho giông bão chẳng còn bủa vây

Tôi cầm con ốc trên tay

Ngỡ cầm cả biển chiều nay trên bờ

Nghe trong những tiếng ù ù

Bao nhiêu nhắn gửi từ xưa vọng về

Áp tai vào để mà nghe

Để mà biết giữa bốn bề bão giông

Phải làm gì để cha ông

Nghìn năm qua chẳng uổng công giữ gìn

Cầm lên con ốc có tin

Máu xương đấy, nhớ từng quân cõi bờ

Dạt vào đây chẳng tình cờ

Áp tai vào tiếng ù ù mà nghe…

 

Việt Trì, đêm 07/01/2021

2)   MANG CÂU HÁT ĐẾN TRƯỜNG SA

 

Những chuyến tàu sắp tết lại ra khơi

Mang theo cả tấm lòng của đất liền gửi gắm

Mang câu hát lên tàu không sợ gì bão sóng

Em đến với Trường Sa cho đảo bớt khô cằn

 

Tết ở Trường Sa bao nhiêu thứ đang cần

Có thể thiếu mớ rau nhưng không thể không cần câu hát

Câu hát làm các anh vơi đi niềm khô khát

Các anh vẫn thường hát cho nhau nghe khi không có em

 

Chỉ có em mới có thể làm cho đá mềm đi, cho sóng dịu êm

Chỉ có em mới làm cho nỗi nhớ đất liền của các anh chùng lại

Nơi quanh năm không có bóng đàn bà, con gái

Nếu cũng như ai đó ngại ngần… em đã không ra

 

Mang câu hát lên tàu em đến Trường Sa

Mang theo cả tấm lòng của đất liền gửi gắm

Em chỉ sợ không hát được cho các anh nghe vì mất giọng

Bão sóng làm sao cản được trái tim em.

 

Chỉ mong giữa Trường Sa các anh gặp đất liền

Các anh là đất liền của lòng em, của bao niềm thương nhớ

Những chuyến tàu như cũng vì em, vì bao người con gái như em

mà vượt lên sóng dữ

Bởi các anh chính là bài ca của Trường Sa em chưa hát bao giờ./.

 

3)   ĐI TÌM LỜI RU

Đang cùng anh giữa Trường Sa

Lòng lo cho mẹ ở nhà không yên

Như là mẹ lo cho em

Mong ngày có cháu bao đêm thở dài

Nằm nghiêng che gió bên ngoài

Em và anh chẳng có ai che cùng

Che cho mẹ lúc bão bùng

Bây giờ hai đứa đều không có nhà

Đang cùng anh ở Trường Sa

Chỉ mong có cháu cho bà bế thôi

Dặn em cứ ở đây chơi

Ở nhà mẹ đã có người trông nom

Có bà hàng xóm sớm hôm

Con đi ngang dọc Trường Sơn chưa về

Chiều nào cũng đứng đầu hè

Ngóng con như mẹ ngóng về nơi em

Đang như là một cánh chim

Bay ra với đảo để tìm lời ru

À ơi, đảo trắng sương mù

Ở đâu anh những lời ru ơi à

Em thành mẹ, mẹ thành bà

Ru cho cả đảo Trường Sa yên bình./.

 

4)   TIẾNG CHUÔNG CHÙA TRƯỜNG SA

Cũng như là ở đất liền

Tiếng chuông chùa gợi nỗi niềm thẳm sâu

Sóng như hết sóng bạc đầu

Biển như biển chỉ một màu xanh trong

 

Chuông chùa át tiếng bão giông

Át đi khô khát nhớ mong quê nhà

Như là lời dặn của bà

Lời khuyên của mẹ Trường Sa đêm về

 

Áp tai vào sóng con nghe

Tiếng chuông chùa cứ vọng về quả tim

Ngỡ nâng lên cả đảo Chìm

Ngỡ bay lên tựa cánh chim trên đầu

 

Lắng sâu – Lắng sâu – Lắng sâu

Tiếng chuông chùa vọng ở đâu chân trời

Mây đen tan cả đi rồi

Trăng lên, đảo khác gì nơi quê nhà

 

Tiếng chuông chùa ở Trường Sa

Như là tiếng của ông bà xưa nay

Ngỡ cầm lên được trên tay

Gieo vào ngọn sóng mọc đầy ánh trăng./.

 

5)   ĐÔI CÁNH MÙA XUÂN

Bay qua biển, qua rừng, qua bão giông

Chim yến chọn vách đá cheo leo xây tổ ấm

Trước bao nhiêu cặp mắt rình mò không thể không lựa chọn

Nơi hiểm nguy nhất cũng là nơi an toàn nhất để sinh con

 

Trên vách đá cheo leo những chú chim non

Trong vỏ trứng đang kêu, đang đập cánh

Ở bên ngoài là bao nhiêu chờ mong hi vọng

Sắp mang cả núi đá bay lên

 

Nhìn tổ ấm trên vách đá cheo leo ta có cảm giác được bình yên

Trước đại dương mênh mông, sóng không là gì cả

Bão cũng chẳng là gì trên vách đá

Không có hiểm nguy nào trước đôi cánh mùa xuân./.

 

6)   RAU MUỐNG Ở TRƯỜNG SA

Cũng xanh như thể vườn nhà

Đọt rau muống ở Trường Sa xanh rờn

Mấy khay đất hóa mảnh vườn

Treo trên sóng những vui buồn tháng năm

Nhọc nhằn cho mỗi bữa ăn

Ở nơi sóng gió quanh năm bất ngờ

Tôi và đồng đội thẫn thờ

Ngọn rau đã ngắt phải chờ bao hôm?

Mấy khay đất cứ xanh rờn

Xanh như từ gốc mảnh vườn ở quê

Đảo dù mặn chát bốn bề

Mưa – mồ hôi lính ngọt về cọng rau

Như là đồng đội thương nhau

Ở trong khay đất ngọn rau chẳng buồn

Lá mầm theo nắng mà vươn

Theo chân lính, những mảnh vườn cứ xanh

Bão qua khay đất chòng chành

Chẳng lay được rễ bám quanh tháng ngày

Dù cho cọng héo thân gầy

Dù cho bão sóng vẫn đầy sức vươn./.

7)   TIỄN ANH TRỞ LẠI TRƯỜNG SA

Tiễn anh trở lại Trường Sa

Mẹ và em với cả nhà lại lo

Với tay níu cái ba lô

Theo anh có tiếng bi bô đi cùng

Quay đi để nén bão bùng

Nhớ con anh nhớ là không yếu mềm

Đừng lo gì cả cho em

Buồn vui mưa nắng đã quen một mình

Gánh thay anh việc gia đình

Là em gánh cả nghĩa tình của anh

Chỉ mong biển lặng trời xanh

Thương em đừng nghĩ quẩn quanh em buồn

Sông còn có lạch, có luồng

Biển mênh mông chỉ một đường ra khơi

Anh đi giữ biển, giữ trời

Lòng em phên giậu cả đời đã quen

Đừng lo gì cả cho em

Lo nhiều là sẽ rối thêm mong chờ

Biển xa quay mặt vào bờ

Nhớ em, anh nhớ hãy lo cho mình

Lo cho biển đảo thanh bình

Là anh gánh cả gia đình cùng em./.

8)   NẮM ĐẤT ĐỀN HÙNG ĐANG Ở GIỮA TRƯỜNG SA

Nắm đất Đền Hùng đang ở giữa Trường Sa

Chúng tôi đang đứng canh nắm đất

Nắm đất là núm nhau trăm trứng sinh ra từ một bọc

Là máu xương nước mắt ông cha

 

Soi mình vào nắm đất chúng tôi thấy hiện lên Tiên Dung, Ngọc Hoa

Đang chải tóc, soi gương bên giếng Ngọc

Chín chín con voi quay đầu về phía Bắc

Hướng Trường Sa

 

Soi mình vào nắm đất chúng tôi thấy hiện lên

những cây chò nghìn tuổi gió bão trổ hoa

Những quả chò như quả chuông báo thức

như những quả bàng vuông chúng tôi vùi xuống đất

Đất mọc lên tiếng chim cho đảo bớt oi nồng

 

Soi mình vào nắm đất chúng tôi thấy hiện lên bàn đá ở Đền Trung

Bàn việc nước vua tôi cũng như lính Trường Sa đang đứng canh nắm đất

Con hạc trắng bay lên từ bãi bồi Bạch Hạc

Như cánh hải âu vừa đậu xuống tán bàng vuông

 

Soi mình vào nắm đất chúng tôi thấy Lạc Long Quân và Âu Cơ

đang chia nửa đàn con

Dẫn nửa đàn con đi khai thiên phá thạch

Gặp lại cả đàn con sau ngàn đời xa cách

Những tia nắng từ mặt trống đồng tỏa lan từng trang sách

Cột đá thề bao con chữ lung linh

 

Chúng tôi thấy hiện lên mộ Tổ Vua Hùng con cháu đứng xung quanh

Con cháu từ Móng Cái, Phan Thiết, Cà Mau về viếng Tổ

Nắm đất ở Đền Hùng giữa Trường Sa như lời nhắc nhở

Chúng tôi hơ bàn tay để nhận lửa mặt trời

 

Và chúng tôi đã kịp nhận ra nắm đất Đền Hùng là lá chắn

che chở cho chúng tôi

Trong nắm đất có bao nhiêu sắc mặt

Trong nắm đất có bao nhiêu ánh mắt

Trong nắm đất có bao nhiêu hào sâu

Có bao nhiêu lẫy nỏ

Chúng tôi lấy đời mình ra gìn giữ

Có ai nhìn vào và bắt gặp chúng tôi…?

9)   CHỈ MONG ĐẾN KỊP TRƯỜNG SA

Tấm lòng người ở đất liền

Gửi ra đảo cả bình yên quê nhà

Chỉ mong đến được Trường Sa

Trước giao thừa những món quà, tình quê

Gió mưa đừng có ướt nhòe

Những tờ báo xếp liền kề bên nhau

Vượt qua sóng gió bạc đầu

Lá dong xanh ngắt từng tàu quê hương

Nắng mưa hạt gạo dẻo thơm

Tàu ra gửi cả nhớ thương theo cùng

Nối bao xa cách nghìn trùng

Nỗi niềm mong đợi thủy chung quê nhà

Chỉ mong đến được Trường Sa

Trước giao thừa, ảnh em và ảnh con

Cho vơi đi những lúc buồn

Tết Trường Sa đến sớm hơn đất liền

Lắng sâu hơn những nỗi niềm

Tết Trường Sa có mọi miền nước non

Cũng như là em và con

Đóa san hô, quả bàng mong ngóng chờ

Gửi Trường Sa cả phía bờ

Tết về lại ngóng bao giờ tàu ra…

10)                 CÂY PHONG BA TRỔ BÚP

Có tiếng trẻ bi bô, có tiếng chuông chùa

Tơ non lại Trường Sa bao khô khát

Em có biết Trường Sa giờ đã khác

Tết đến, xuân về bao nhiêu chuyến tàu ra

 

Vẫn quả bàng vuông, lính quen gửi làm quà

Vẫn đóa san hô, con ốc biển

Nhưng khác lắm Trường Sa trong ánh điện

Nghe tiếng gà cục tác bỗng vui hơn

 

Cọng rau muống tươi non làm héo đi nỗi buồn

Khay đất nhỏ chẳng còn khô khát nữa

Đêm nghe tiếng à ơi lòng thắng lửa

Bao đôi lứa ra đây, đảo như một gia đình

 

Đã khác lắm Trường Sa trong mưa bão rập rình

Nơi mỗi sáng mặt trời lên trước nhất

Gà đã gáy đêm tuần tra đứng gác

Đảo như là cánh võng, tiếng nôi đưa

 

Trong khô khát cõi cằn, chúng tôi tự là mưa

Mưa từa ở đất liền làm non tơ cả đảo

Có em nữa sợ gì trong giông bão

Cây phong ba Trường Sa không trổ búp mưa xuân./.

11)                 NGHE HÁT DÂN CA TRÊN ĐẢO SINH TỒN

Đêm nay trên đảo Sinh Tồn

Bao nhiêu người lính quây tròn quanh em

Nghe câu “Đến hẹn lại lên”

Có cây súng đứng ở bên cạnh mình

Lúng liếng đôi mắt đưa tình

Quai thao, nón thứng, mái đình ở đâu

Giữa nơi sóng biển bạc đầu

Áo em cũng giống như màu áo anh

Chỉ nhìn đôi mắt long lanh

Nghe câu em hát đã thành trai tân

Ghen cho thằng bạn ngồi gần

Bao giờ đến hẹn, còn lần sau không

Giữa trời mây nước mênh mông

Em còn say sóng, mình không thuộc lời

Hát theo em cả biển trời

Cũng nghiêng như đảo khi ngồi hát theo

Đêm nay trời đất trong veo

Mây không lởn vởn hùa theo gió mùa

Có chàng lính trẻ thích đùa

Nghe em hát, cứ mong mưa để còn…

Cởi phăng tấm áo đã sờn

Che cho cả đảo Sinh Tồn và em./.

 

Nguyễn Hưng Hải

Chi hội nhà văn Việt Nam tại Phú Thọ