Ảnh internet
Ngày nhỏ anh được trông em
Cho mẹ đi cấy tối nhem mới về
Cõng em chơi dưới chân đê
Nhong nhong anh gọi bê bê, bò bò
Không ngờ cho đến bây giờ
Cõng em trong chiếc ba lô thế này!
Ra khỏi rừng trước đêm nay
Về quê em nhé- mẹ thày đang mong
Cõng em anh lại nhong nhong
Nhanh chân vượt núi, vượt sông ra tàu
Chắc em lại thích đi lâu
Để em nhìn mãi trên đầu trời xanh
Đây rồi tàu, chuyến tốc hành
Từ Nam ra Bắc chắc nhanh về nhà
Hú còi tàu đã rời ga
Vui buồn lẫn lộn xót xa bồi hồi
Đừng sợ em nhé em ơi
Tàu lắc lư đấy nên người lao đao!
Ở nhà chắc mẹ cồn cào
Ngóng em sốt ruột đi vào đi ra
Còn tôi nước mắt nhạt nhòa
Ôm em ôm nỗi xót xa nổi chìm
Tháng năm vò võ đi tìm
Mò kim đáy bể trái tim tưởng là…
Xình xịch tàu đã vào ga
Ôm vai anh cõng ta ra cửa ngồi
Đố em mẹ khóc hay cười
Khi em về bước vào ngôi nhà mình?
Đêm khuya đèn nến lung linh
Mẹ tôi ngồi đó một mình ôm em
Lời ru của mẹ ấm êm
Chắc em tôi thức cả đêm vì mừng!
Bao năm phiêu bạt trong rừng
Giờ em bên mẹ, mẹ mừng khôn nguôi
Thì thầm mẹ gọi con ơi
Cho em nghe thấy từng lời thân thương
Bao năm mẹ đã chong đèn
Chờ em nay mẹ trông em giữa nhà
Mẹ khóc nước mắt không ra
Bàn tay gân guốc ngồi xoa nỗi niềm.
Nguyễn Hồng Quang
Tổ dân phố Kim Tỉnh, phường Trung Thành, TP Phổ Yên, tỉnh Thái nguyên