Ảnh internet
Chiến tranh tàn khốc qua rồi
Trên người chiến sỹ sẹo lồi, lõm sâu
Trở trời nóng lạnh mình đau
Chập chờn giấc ngủ, đêm thâu tưởng ngày
Với anh cuộc chiến còn đây
“Bùm” “bùm” bom đạn, tàu bay bổ nhào
Anh nằm im “dưới chiến hào”
Bỗng bật đứng dậy, hô: “Nào, xung phong!”
Tay phất cao ngọn cờ hồng
Mẹ hiền Tổ quốc trong lòng của anh
* *
*
Tòng quân mười tám xuân xanh
Vào Nam chiến đấu, quyết phanh thây thù
Lời thề vọng mãi nghìn thu
Nước non liền dải, kẻ thù diệt xong
Một phần xương thịt máu hồng
Gửi vào đất Mẹ anh không hỏi đòi
Gương anh dũng sỹ sáng ngời
Nhân dân, Tổ quốc đời đời biết ơn
* *
*
Tuổi già lính cựu Trường Sơn
Hiếu, trung với nước sắt son vững bền
Khi dịch Covid bùng lên
Xông pha dập dịch anh quên chính mình
Quên già, quên cả thương binh
Vượt lên đau đớn, an bình giấc say
Luyện không nhầm lẫn đêm ngày
Không mơ bom đạn, tàu bay bổ nhào
Chẳng xây hầm hố chiến hào
Tuyên truyền vận động đồng bào chung tay
Giúp dân chống dịch hăng say
“Thương binh… không phế” gương này sáng trong
Hà nội, ngày 27 tháng 7 năm 2021
Nguyễn Thị Bích Hường
phường Yên Hoà, quận Cầu Giấy, Hà Nội