(Thân tặng anh Văn Trọng)
Ảnh internet
Sáu Tám (1968) chiều Thu qua đèo Phu La Nhích
Gặp em khúc khích cười đôi mắt thẳm sâu
Tuổi xuân xanh hẹn mai sau cài trâm mái tóc
Góc rừng chiều xôn sao vạt nắng lẫn vào nhau!
Anh nghỉ lại cuối đèo và chiều sau qua dốc
Bất ngờ góc rừng nghi ngút khói trắng tang đau
Ngoảnh nhìn lại mắt xé cay và rung rung trống ngực
Đường hành quân vội bước gác u sầu!
…
Ôi hơn năm mươi năm vẫn không thể mờ nhân ảnh
Khúc khích cười… mắt thẳm… một niềm đau
Em tên gì quê quán đâu anh chưa tường tỏ
Anh đi tìm trong tâm tưởng đau đáu mãi trong nhau
Đường chiến trận xưa còn rộng dài sức trẻ
Đâu bước chân son, e lệ bưổỉ ban đầu
Tiễn con cháu về làm dâu lại nhớ người xưa cũ
Góc Trường Sơn nằm lại… dạ xôn xao!
Ngày 27/11/2020
HỒ BÁ THÂM