Ảnh internet
Ngày xưa đã có một thời
Đường ra mặt trận là nơi… hẹn hò (?)
Ngày xưa thao thức đến giờ,
Cứ thương nhớ mãi, cứ ngờ chiêm bao.
Giành nhau vào chốn gian lao,
Cùng chia máu đổ, cùng trao ân tình;
Một thời…được sống – “Hy sinh”(!)
Tay xoa mắt bạn, mắt mình lệ rơi.
Tiễn nhau… lần ấy không lời,
Chớp bom soi tỏ mặt người Trường Sơn.
Máu người chắn lối bom tuôn,
Chiến tranh đã hết nỗi buồn chửa tan.
Đứa còn lên tướng, thành quan,
Đứa xương thịt gửi non ngàn mù xa.
Quen thân trăm đứa không già,
Một thằng hóa tướng lại xa… xa vời(?)
Người đi – bia trắng lưng trời
Đầu xanh. Nắng lửa. Mưa rơi. Gíó lùa…
Người về – thức với ngày xưa
Câu thơ viết mãi vẫn chưa thành lời.
Phạm Đăng Kiểm
Bắc Ninh