Tác giả khi mới đi TNXP
Vẫn nhớ mãi ngày đi thanh niên xung phong
Cả đám vô tư đứng ngồi vui lắm
Cái rựa cái leng lần đầu mới chạm
Tay chai dần đen sạm làn da
Vẫn thẹn thùng con gái vẫn yêu hoa
Con trai thì mê bóng chuyền bóng đá
Lao động về vẫn vui đến lạ
Ngọc trui rèn máu lửa cháy trong tim
Rồi tận mắt thấy được hoa sim tím
Dây mây rừng, giò lan tỏa hương thơm
Rồi con vắt. tắc kè gọi đêm hôm
“Sắp về sắp về “ sao mà thấy ghét
Có đứa đào kinh sình lầy nhão nhẹt
Tay chân đầy bùn chỉ còn thấy hàm răng
Vậy mà vẫn cười chẳng thấy băn khoăn
Vững lòng đi tới không phút nào hối hận
Tuổi trẻ mà lắm khi cũng ghen hờn giận
Yêu bạn mình sao em chẳng yêu ta
Rồi lại quên chẳng nghĩ sâu xa
Cùng là đồng chí cớ sao xa lánh
Chỉ tiêu hoàn thành cùng hò reo kiêu hãnh
Một đời người đẹp nhất tuổi thanh xuân
Dù có lúc khó khăn như lốc cuộn
Ta vẫn vượt qua có chí ắt thành công
Có ai hỏi khi đi thanh niên xung phong
Đã được gì sau những năm tháng gian nan
Phú quí cả đời hay thỏa mộng giàu sang
Đều không phải mà là sự tự hào mãi mãi!
Trần Việt Sơn