Tiếng hát – tiếng lòng thanh niên xung phong

Đăng lúc: 19-08-2022 11:23 Sáng - Đã xem: 107 lượt xem In bài viết

Trong thời lửa đạn, “Tiếng hát át tiếng bom” không chỉ là khẩu hiệu hành động mà thực sự phương châm sống của lớp lớp thanh niên lên đường đánh giặc. Khi hòa bình trở lại, lời ca, tiếng hát ấy lại khát lên tiếng lòng của những thế hệ TNXP trong thời đại mới chung tay dựng xây Tổ quốc; ở đó có tiếng lòng thổn thức của những người con Bình Phước hôm nay.

Một trong những phẩm chất quý báu của TNXP là càng trong khó khăn, gian khổ, càng thể hiện sáng ngời tinh thần lạc quan, yêu đời, yêu thương đồng đội, đồng chí, yêu nhân dân, yêu đất nước, tinh thần chiến đấu và ý chí quyết thắng, luôn vững tin vào thắng lợi cuối cùng của cuộc cách mạng, vào sự phấn đấu, tiến bộ, trưởng thành của bản thân trong trường học lớn TNXP.

Hầu hết các đơn vị TNXP trong khi làm nhiệm vụ kể cả ở những tọa độ lửa vẫn thường xuyên duy trì những buổi sinh hoạt văn nghệ; tiếng bom đạn rung chuyển mặt đường, tiếng gầm rú của máy bay giặc cũng không át nổi lời ca, tiếng hát của TNXP. Giọng hát véo von, trong trẻo cứ thế xoa dịu đi những vết thương, xua tan những nhọc nhằn, tiếp thêm động lực cho những người lính vượt lên gian khổ, hiểm nguy để chiến đấu cho tới ngày toàn thắng, Bắc-Nam sum họp một nhà.

Bay qua mưa bom bão đạn, những chú chim sơn ca ngày ấy mang theo tiếng lòng thổn thức, vang vọng lên những giai điệu ngân nga, hùng tráng cho hôm nay. Tình yêu với Đảng, Bác Hồ, quê hương đất nước, hình ảnh anh Bộ đội Cụ Hồ, chiến sĩ TNXP trong công cuộc xây dựng và bảo vệ Tổ quốc được ngợi ca qua những bài hát, những khúc nhạc cung đình, tài tử, khúc hát chèo, xẩm, quan họ, chầu văn, ca trù, hò, …; tất cả chất chứa nỗi lòng cũng như khát vọng cống hiến cùng các tầng lớp nhân dân xây dựng quê hương, đất nước ngày càng giàu mạnh của những cựu TNXP hôm nay.

Và khi ai đó dừng chân ghé lại trên Bình Phước quê tôi, ắt hẳn cũng một lần lắng nghe những giai điệu ấy, được ôn lại kỷ niệm của một thời hoa lửa, cùng trải những nỗi niềm được gửi gắm qua những khúc hát thân quen. Tôi có thể nhìn thấy nét rạng ngời trong ánh mắt của các cô, chú cựu TNXP mỗi khi cất lên tiếng hát; cảm giác như mọi muộn phiền cuộc sống được rủ bỏ, cô, chú như trở về những năm tháng oanh liệt, ở đó có những đồng chí, đồng đội kề vai sát cánh cùng nhau chiến đấu và đâu đó ánh lên những khoảnh khắc đầy khát vọng, khát khao.

Thời gian có thể lấy đi tuổi tác nhưng không thể phai đi niềm tin và hi vọng, những cựu TNXP Bình Phước hôm nay vẫn ấp ủ một trái tim ấm nóng, đầy nhiệt huyết; thông qua lời ca, tiếng hát, tiếp thêm động lực cho thế hệ trẻ phấn đấu học tập và noi theo. Khi tuổi đã xế chiều với bộn bề cuộc sống, các cô, chú cựu TNXP vẫn không quên giành riêng một khoảng thời gian để tham gia sinh hoạt văn nghệ; cùng nhau tạo ra cho mình những món ăn tinh thần với dư vị lạc quan, yêu đời; cùng nhau lan tỏa làn sóng văn nghệ sôi nổi và mạnh mẽ trong hội viên toàn tỉnh; cũng từ đây, phong trào văn nghệ Hội Cựu TNXP Bình Phước trở thành một trong những lá cờ đầu của các hội cả nước với lực lượng hội viên đông đảo, tích cực.

Trải qua 9 mùa Hội thi văn nghệ “Mãi mãi tuổi xanh”, các tiết mục của cựu TNXP Bình Phước mà trở thành những tác phẩm nghệ thuật được dàn dựng công phu, với nỗi lòng được gửi gắm qua những giọng ca trầm ấm, lối diễn đầy cảm xúc, điệu múa uyển chuyển, rực rỡ trên sân khấu mỗi lúc lên đèn; những ca khúc mà chính tôi khi thể hiện cũng không thể truyền cảm hứng cho người nghe, bởi tôi chưa từng có những năm tháng thăng trầm của người lính, trái tim tôi cũng chưa đủ rộn nhịp với từng câu, chữ mỗi lúc cất lên; thế nên tiếng hát cựu TNXP đã tạo nên những bản nhạc khác biệt trong vô vàn những ca khúc được vang lên trong thanh âm của quê hương Bình Phước.

Tôi sinh ra giữa thời bình, không thấu được mất mát, đắng cay mà các thế hệ TNXP đã trải qua; có thể từ sách vở, môn học lịch sử, các buổi sinh hoạt truyền thống, tôi biết thêm vài điều, nhưng thật khó để ghi nhớ từng câu, chữ khô cứng; ấy vậy mà qua lời ca, tiếng hát, tôi lại thấm đẫm được nhiều điều, nó đi vào lòng tôi một cách nhẹ nhàng, triều mến; tôi hiểu và yêu hơn những người lính, càng quý mến hơn những cựu TNXP Bình Phước hôm nay.

Mỗi dịp lễ, tết, hội trại, sinh hoạt tập thể, gặp gỡ hay giao lưu, mọi người đã bao giờ bắt gặp được hình ảnh hiếm hoi những cô, chú tóc trắng như mây, trên khuôn mặt hiện rõ những vết hằn chai, đi đứng khập khiểng, ấy vậy mà khi khoác lên mình trang phục biểu diễn, bước lên sân khấu thì như trở lại đôi mươi; các cô, chú cựu TNXP đã nhảy, múa theo từng điệu nhạc, hát như chưa bao giờ được hát, vẫn ngân nga giữa cuộc sống thăng trầm, vẫn trân trọng những phút giây được sống, vẫn khát khao và hi vọng như chưa từng già đi.

Tiếng hát mãi mãi là khát khao đồng cảm và giao hòa, nó sẽ theo ta đến cuối cuộc đời, vì vậy cho dù là ai hãy hát một lần những khúc hát cho riêng mình để gửi gắm những nỗi niềm, có thêm động lực và niềm tin giữa những xô bồ thực tại. Những người lính đã hát cho mình khúc hát thanh xuân và những cựu TNXP Bình Phước hôm nay cũng đã có những khúc hát cho riêng mình, hát để quên đi tháng năm của tuổi tác, để khát khao và hi vọng, để yêu thêm hơn nữa cuộc sống này.

Một số hình ảnh khác 

Thùy Trang

Văn phòng Tỉnh hội Bình Phước