Tiếng tắc kè trong thành phố

Đăng lúc: 28-06-2020 10:00 Sáng - Đã xem: 79 lượt xem In bài viết

 Ảnh internet  

Đêm lắng sâu nghe tiếng tắc kè.
Râm ran… tan nhòa về góc phố
Nơi ấy: có gốc Bàng nham nhở
Sần sùi đau vết sẹo thời gian!

Hương lan rừng thơm thoảng mơn man
Rủ bóng xuống nhà anh lính trẻ
Đêm đêm nghe khắc khoải tiếng tắc kè
Nỗi nhớ rừng chiều tím mênh mông

Nhớ anh chị em, thanh niên xung phong
Trong lửa đạn mở đường ra trận
Đất đá gầm gào, trút hờn căm giận!
Trăng nghiêng rừng bờ gió lao xao.

Giữa Trường Sơn vất vả gian lao
Run rẩy vai gầy, lưng sờn muối bạc
Gom lại một thời cha đi đánh giặc
Đêm hành quân: Thơm đóa lan rừng.

Ngày cha trở về, đầy ắp ông bưng
Nhung nhúc lũ tắc kè con bé nhỏ,
Cha thả vào gốc bàng cuối phố
Nuôi một thời nỗi nhớ Trường Sơn.

Con của cha bây giờ khôn lớn
Sẵn sàng chắc tay súng luyện rèn!
Người lính trẻ canh trời giữ biển
Đêm tuần tra xuôi về góc phố

Ghé thăm nhà, thăm gốc bàng nham nhở
Sần sùi đau vết sẹo thời gian!
Hương lan rừng thơm thoảng mơn man.
Anh vui cùng cha, nghe tiếng tắc kè!

Trương Hữu Hạnh

Ghi chú: Bài thơ được tuyển chọn trong tập thơ GIÓ NGÀN được Nhà xuất bản Hội Nhà văn xuất bản năm 2011