Ảnh internet
“Khi tóc thầy bạc, tóc em hãy còn xanh
Khi tóc thầy bạc trắng chúng em đã lớn khôn rôì.”
Câu hát ngày xưa đang còn vang vọng
Thủa chúng em thời con trẻ líu lo
Cây phượng già rêu phong còn đó
Xòa mái tóc rủ bóng hoàng hôn
Ngôi trường xưa mái lá chẳng còn
Giờ khang trang tầng cao ngói mới
Thầy đã đi xa!
Nhưng hình bóng thầy đang còn in đậm
Trong trái tim em từng tháng từng ngày
Trên bục giảng lời thầy còn ấm
Những câu thơ sâu lắng mãi tâm hồn
Thầy dạy chúng em học văn, học toán
Truyền thống cha ông thắng giặc, thắng trời
Dạy chúng em biết yêu thương, căm giận
Thầy dạy chúng em lẽ sống làm người
Thầy là tia nắng ấm mặt trời
Soi sáng đời em sưởi mầm sự sống
Em lớn lên giữa triều cường biển động
Bài giảng của thầy theo buồm trắng xa khơi
Học trò của thầy nay tóc bạc da mồi
Vẫn miệt mài bên trang giáo án
Tiếp bước thầy dạy đàn em nhỏ
Cho tiếng ca vui đến lớp mỗi ngày
Chúng em, rồi tiếp bao thế hệ
Sẽ vững vàng cầm lái con thuyền
Đưa đến bến bờ vinh quang thời đại
Ươm mầm non cho thế hệ ngày mai
Nguyễn Đại Duẫn
Hội viên Hội VHNT Trường Sơn