Tình yêu thuở xung phong

Đăng lúc: 25-02-2022 8:31 Sáng - Đã xem: 63 lượt xem In bài viết

Ảnh internet  

Cứ mỗi năm vào cuối tháng ba

Ba tôi lại cứ đi ra đi vào

Đi vào rồi ra đứng ngắm sao

Ôm vai mẹ, ba suy tư về ký ức

 

Bà ơi, đây là mơ hay đời thực

Nhớ ngày còn trẻ, ta mặc áo xung phong

Trên dòng kinh xao xuyến trong lòng

Mắt nhìn mắt, dù sình bùn lem luốc

Thế là tôi liều, tỏ tình bằng những lời quen thuộc

Ơ… ấy tên gì, ấy…có mệt không

Bà tỉnh bơ, nhưng ấp úng, mặt đỏ hồng

Hỏi gì mà…kỳ cục, rồi cười, rồi liếc

Đêm về không ngủ, mộng mơ, rồi viết

Những lá thư không dài, nhưng gói đựng lời …yêu

Bà không trả lời, cứ hẹn hoài, ôi khó hiểu

Rồi cũng… ừ, khi con kinh ngập nước ngọt lành

Con biết không, những ngày ấy trôi nhanh

Ba mẹ lại sánh vai cùng ra biên giới

Vượt mọi hiểm nguy, hứa vẫn chờ vẫn đợi

Dù ngày mai, không biết ai còn ai mất

Giữa chiến trường, ba tặng mẹ bông hoa rừng đẹp nhất

Mẹ trả lại ba cái áo vừa vá vội đêm qua

Tình chưa thấm lắm, nhưng đã đậm đà

Nghĩ về nhau, ngọt ngào tình… đồng chí

Đẹp lắm con ơi, yêu giữa đạn bom, tình càng thi vị

Là nguồn thơ, là câu hát ngân nga

Là nụ cười, là ánh mắt không thể rời xa

Là đêm trăng sáng, tay trong tay, run run ấm áp

Xuất ngũ, cưới nhau, con ra đời niềm vui tràn ngập

Ba ôm con, nước mắt trào dâng niềm hạnh phúc

Dù cuộc sống chưa đủ đầy sung túc

Ba mẹ vẫn lạc quan vì từng là xung phong

Khó khăn chẳng là gì so với vượt núi băng sông

Chông gai chẳng sá gì, tinh thần không sa sút

Nhìn bộ đồ xung phong năm xưa, tim vẫn còn thúc giục

Như ngày nào, ba mẹ lên đường nhịp bước hùng ca

 

Quá khứ ấy dù đã đi qua

Nhưng ba mẹ ngỡ như ngày hôm trước

Cuộc đời này trải bao lần mất được

Nhưng vẫn bên nhau, tình yêu một thuở xung phong.

TRẦN VIỆT SƠN