Từ con đường trắng

Đăng lúc: 30-03-2022 10:12 Sáng - Đã xem: 135 lượt xem In bài viết

Từ Trường Sơn trở về ta thành đôi lứa

Hạnh phúc chưa tròn tai họa đã sinh

Con quặt quẹo… không đủ dáng hình

Di chứng chiến tranh hóa học…

 

Ta mới nhớ trên con đường thủa trước

Kẻ thủ rải chất độc, napan[i]

Trắng khu rừng cháy âm ỉ dọc suốt hành lang[ii]

Dọc con đường 20 mới mở…

 

Con đường lộ ra hình hài sắc đỏ

Kẻ thù càng bắn phá điên cuồng

Từ cái ngày mở đầu tội ác

Napan cháy suốt ngày đêm khét lẹt

 

Ta vào dập lửa, lát đá, san đường….

 

Ta trở về không chỉ mang nặng vết thương

Bom bi trong thịt da mà chất độc da cam ngấm ngầm vào tế bào sinh nở

Kẻ diệt chủng không từ thủ đoạn nào chúng có

Ôi “Trường Sơn là chiến thắng mang nhiều nỗi đau”[iii]!

 

Di chứng cho nhiều đời sau

Trong thân hình con cháu

Quặt quẹo, ngu ngơ thần kinh loạn não

Đau tận ruột gan tim óc bao đời…

 

Các con cháu ơi chúng muốn diệt cả giống nòi

Mẹ cha không có lỗi!

Kẻ thù mang bộ mặt nhân đạo văn minh gieo tang thương cho bao đồng đội của mẹ của cha

Gác lại quá khứ nhưng đừng quên quá khứ xót xa!

 

Từ con đường trắng chất độc napan

Trên dọc Trường Sơn thủa ấy

Nỗi đau da cam là nỗi đau lịch sử!

Vượt lên nỗi đau là con đường chiến thắng hung tàn của nhân phẩm Việt Nam!

Xe chi viện cho chiến trường miền Nam trên đường 20 Quyết Thắng

                                                                               3/3/2022

                                                                         HỒ BÁ THÂM

 


[i] Bom napan khi cháy có khói màu đen, lửa màu vàng, có mùi khét. Nhiệt độ cháy từ 800 – 1000 độ. Độ dính bám vật thể lớn, rơi xuống nước vẫn cháy. Với các bom 250 pound, phạm vi gây cháy từ 20 – 30 m

[ii] Ngày 17 /5/1966 hai chiếc AC 130 của Mỹ rải chất độc làm lộ con đường 20 từ dốc Đồng Tiền đến Chà Và, Ka Tốc và từ đó nó đánh phá vô cùng tàn khốc

[iii] Câu thơ trong bài thơ dài của Hồ Bá Thâm: “Có một Trường Sơn như thế!” – Tập thơ cùng tên xuất bản năm 2009