VẪN TIẾNG HÁT EM BÊN SUỐI KHE NI
Tưởng nhớ Em – Liệt sĩ Nguyễn Thị Thuy Vinh
Tiếng ai như tiếng em hát Bài ca – “Em là Hoa Pơ lang”
Anh lại thổn thức tiếng hát em bên bờ khe Ni một thủa
Lâng lâng
Lâng lâng…
Nghe trời cao lộng gió
Nghe đất thầm thì hơi thở ngàn sương
Nghe như sao diều vi vút du dương
Anh như tỉnh như say bên bờ khe Ni những tháng năm khói lửa
Những đêm nào em lại hát cho lòng anh nao nao nắng gió
Những đêm sau những thời gian vượt qua tọa độ lửa quân thù
Tiếng hát dâng cao át tiếng bom…
vọng lại lời ru…
Cho vết thương lành lại
Cho tình ta thắm mãi
Hoa Pơ lang
Hoa Pơ lang
Từ Tây Nguyên rộn ràng
Từ Trường Sơn giục dã
Từ ba miền nhớ thương
Vọng mãi
Hoa Pơ lang ơi, Hoa là Em đó…
Sao dòng khe Ni xanh trong bất ngờ cuộn đỏ
Trào dâng
Bom thù cướp mất em rồi một sáng Thu sang
Tắt nghẹn giữa dòng tiếng Hoa Pơ lang im bặt
Khe Ni trời trắng tang nước mắt…
Không!
Ta lại nghe từ trong đất
Trong gió trong mây
Trong rừng cây
Tiếng hát
“Em là Hoa Pơ lang”… Hoa Pơ lang… Hoa Pơ lang
Hoa Pơ lang lay động rừng chiều Trường Sơn bát ngát
Tiễn em đi…
trong hương trầm… xao xác
Rừng cây rũ lá đau buồn!
Không còn nghe Hoa Pơ lang em hát
Mà hôm nay
Mỗi lần nghe ai hát Hoa Pơ lang lại nhớ em da diết
Tiếng hát đưa anh bay về Trường Sơn
Tiếng hát đưa anh về khe Ni bên em…
Và mãi mãi ta đi trong tiếng hát em Hoa Pơ lang ngày nào
Vang vọng mãi… hôm qua, hôm nay và mãi mãi…
Vẫn “Trên đỉnh Trường Sơn em hát”:
“Hoa Pơ lang lay động rừng già…”[i]
Vọng xa
Vọng xa…
Ảnh internet
26/5/2022
HỒ BÁ THÂM
[i] Câu thơ của tác giả trong bài thơ “Em có gật mình” (Em có giật mình khi chúng đâm nhào xuống đất?) đăng trong tập Có một Trường Sơn như thế NXB Thanh Niên, 2009. chuyện là khi TNXP, y tá Nguyễn Thị Thúy Vinh hi sinh vào lúc 4,30 sáng thì lúc chuẩn bị truy điệu đơn vi cao xạ pháo 12 ly 7 (đơn vị kết nghgia4 với C1 chúng tôi ở khe Ni) bắn rơi máy may phản lực ném bom của Mỹ…như một hành động trả thù cho Vinh!