Có những ngày mồng Tám tháng Ba
Đi qua đời em như dòng sông lặng lẽ
Ở bên em như mùa đông trụi lá
Mặt trời yêu thương chưa chiếu tới bao giờ…
Có những ngày em buồn muốn viết thơ
Khi đi qua cung đường rực hoa hồng đỏ
Em muốn nghe tiếng thì thầm của gió
Lời yêu thương nhung nhớ mỗi ngày…
Em cũng là hoa tỏa hương đắm say
Trên những nẻo đường mà anh đang bước
Nhưng suốt cuộc đời em chưa nghe được
Lời yêu thương dù chỉ một lần…
Trái tim em cũng muốn được ân cần
Một lần thôi! Cho dù là nông nổi
Một lần thôi! Cho dù là rất vội
Cũng đủ tình em cháy hết khoảng trời…
Nhưng anh ơi! Tất cả hóa xa vời
Em mãi là hoa nở trên vùng Bắc cực
Con đường sỏi đá, một mình em cô độc
Khát khao yêu thương mòn mỏi chết dần…
Vũ Tuấn