Tấm bia tại di tích “Bến không chồng”[1]
Ảnh do nhà văn Dương Hướng cung cấp.
Bến không chồng
Một thời để nhớ
Bao cô gái
Chờ người đi xa
Tuổi xuân như những đóa hoa
Đến thì hoa nở
Xuân qua hoa tàn
Bến thì lưu giữ thời gian
Giữ bao ký ức phai tàn tuổi xuân
Đất nước một thuở chiến tranh
Phải đi đánh giặc giữ gìn qê hương
Trai ra trận khắp chiến trường
Gái thì gìn giữ hậu phương quê nhà
Tình yêu cứ thế cách xa
Gái trai hứa hẹn khi ra chiến trường
Anh đi đánh giặc lập công
Quê hương em đợi, em mong từng ngày
Bến Đình Đoài vẫn còn đây
Thụy Liên quê lúa đêm ngày ngóng trông
Hoa lại nở, lúa lên đòng
Miền Nam giải phóng, sao anh không về
Bao cô gái đảm miền quê
Trở thành lỡ dở, bến quê không chồng
Bến chờ, bến đợi, bến mong
Bến thành di tích “không chồng- vọng phu”./.
Trà Linh, 12/02/2021
NGÔ VĂN TUYẾN
[1] Tại Thụy Liên, Thái Thụy, Thái Bình.