Trường Sơn
Dài như tên gọi
Trập trùng với trăm nghìn sông núi
Sắc nhọn như lưng rồng
Như Sơn tinh ôm giữ Biển Đông
Muôn thuở !
Trường Sơn
Mềm như bàn tay nhỏ
Xanh như vành mũ tai bèo[i]
Đá Đẽo, Cổng Trời, Mụ Dạ cheo leo
Mây quấn núi, đèo giăng thành
Chiến lũy
Trường Sơn
Hai mươi năm không nghỉ
Gần tám ngàn ngày không yên
Những đoàn xe không kính rì rầm đêm đêm
Áo giáp bằng nứa tre phủ cánh cửa ca bin
Soi ánh đèn gầm tìm em
Hàng cọc tiêu lấp lóa
Trường Sơn
Dập dềnh bướm bay lèn đá
Khe cạn bên Tây anh khát nhớ nao lòng[ii]
Mưa rừng bên Đông, em chải tóc ngóng trông
Cánh võng mỏng như vầng trăng khuyết
Ảnh: Internet
Trường Sơn
Những hố bom hoang hoác
Chồng lên nhau như những vành tang[iii]
Hầm chữ A ngập trong bụi đỏ lá vàng
Đôi mắt TNXP vẫn rực cây đèn bão
Trường Sơn
Như con thuyền vượt trong dông tố
Chở triệu linh hồn bất tử
Cái chết nảy mầm ngay sau loạt bom rơi
Những bản hùng ca không thể viết bằng lời
Trường Sơn
Yên ngủ một thời
Nhường chiến địa cho thời công nghệ mới
Rô bốt có thể thay người mặc chiến bào xông tới
Tên lửa siêu thanh tự cài đặt hành trình
Nhưng Trường Sơn mãi là huyền thoại
Trường sinh
Việt Phát, 12/9/ 2018
[i] Ý thơ theo “Ôi cái mũ vải mềm dễ thương như một bàn tay nhỏ” trong bài thơ “Bài ca Xuân 68” của Tố Hữu.
[ii] Ý thơ của theo “Em thương anh bên tây mùa đông/ Nước khe cạn bướm bay lèn đá” trong bài thơ “Trường Sơn đông, Trường Sơn tây” của Phạm Tiến Duật
[iii] Theo ý bài thơ “Vòng trắng” của Phạm Tiến Duật: “Khói bom lên trời thành một cái vòng đen/ Trên mặt đất lại sinh bao vòng trắng”